Những bài cùng tác giả
Nghe
nói về Graphene
Xem
video về Graphene

Andre Geim
và Konstantin Novoselov
chụp khi vừa nghe tin được giải Nobel về Graphene

Năm nay,
2010, giải Nobel Vật lý được phát cho hai khoa học
gia gốc Nga, đã có công nhận dạng, định rõ đặc điểm
và chế tạo một loại vật chất hai chiều - một thứ
màng cực mỏng – mang tên graphene.
Đó là các ông Andre
Geim (51 tuổi) và Konstantin Novoselov (36 tuổi). Cả
hai hiện là giáo sư tại đại học Manchester, Anh
Quốc, và sẽ chia món tiền thưởng 10 triệu đồng
kronor Thụy Điển (khoảng 1.5 triệu Mỹ kim). Ông
Geim có quốc tịch Hòa Lan, nơi ông làm việc trước
kia, còn ông Novoselov thì có hai quốc tịch, Anh và
Nga. Được coi là một loại vật liệu bền nhất và mỏng
nhất từ xưa tới nay, graphene sẽ có thể làm
thay đổi mạnh mẽ bộ mặt kỹ nghệ chế tạo trong những
năm tới - giống như plastics, theo lời ông
Geim. Vậy graphene có cơ cấu ra sao?
Một cách đơn giản, graphene (lá than chì) chỉ
là một tấm màng than chì cực mỏng. Mỏng đến độ bề
dầy chỉ gồm một lớp nguyên tử carbon. Nhắc lại là
kích thước nguyên tử rất nhỏ, thay đổi tuỳ theo
chất, có thể từ vài phần trăm đến vài phần chục của
nanometer (nm). Một nm bằng một phần tỷ của mét. Để
có thể tưởng tượng ra độ nhỏ của nm ta hãy nhìn một
sợi tóc. Nhỏ như vậy nhưng bề dầy của sợi tóc lớn cỡ
100,000 nm. Từ lâu ta biết rằng than chì được cấu
tạo bởi những lá cực mỏng dính chồng chất lên nhau.
Trên từng lá này các nguyên tử carbon được xếp rất
thứ tự trên những đỉnh của một hình sáu cạnh đều,
với mỗi cạnh có độ dài khoảng 0.142 nm (xin xem hình
ở trên). Khi ta dùng bút chì để viết, than chì sẽ
bám trên mặt giấy, và dính trên giấy là những bụi
than nhỏ có thể gồm nhiều lớp lá than chì và cũng có
thể chỉ có một lớp.
Vô tình
ta đã tạo ra graphene!
Điều thú
vị là than chì trông tầm thường như vậy nhưng duới
áp suất thật lớn than chì sẽ biến thành kim cương.
Và nay, nếu được tước thành lá thật mỏng sẽ trở
thành một loại vật chất kỳ diệu. Lý do vì ở độ mỏng
như vậy những định luật vật lý thuôc cơ học luợng tử
(quantum mechanics) áp dụng vào các mạng tinh thể
bắt đầu cho ra những kết quả lạ thường, và do đó
tính chất của vật chất trở nên khác thường. Ngay từ
năm 1947 một số khoa học gia đã khảo sát lý thuyết
tính chất của graphene (như cơ cấu điện tử,
tán xạ tuyến tính, phương trình Dirac,…). Nhưng đó
chỉ là lý thuyết vì cho đến năm 2004, ai cũng nghĩ
là việc cô lập được một lá graphite (graphene)
và giữ ổn định là “chuyện trên trời!”
Tháng 10
năm 2004, các khoa học gia trên toàn thế giới rất
sửng sốt khi hai ông Geim và Novoselov, cùng các
cộng sự viên tại đại học Manchester (Anh quốc), và
đại học Kỹ thuật vi điện tử Chernogolovka (Nga),
công bố trên tạp chí khoa học Science kết quả khảo
cứu của họ về graphene. Trong đó họ đã mô tả
cách chế tạo, nhận dạng và định rõ đặc tính của chất
này. Về chi tiết, để có thể cô lập từng lá graphite
họ đã dùng một phương pháp đơn giản có tên là
exfoliation (tách lớp). Các chuyên gia đã vô
cùng kiên nhẫn, dùng băng keo (Scotch tape) để bóc
từng phần nhỏ của lá than chì rồi chuyển vào một
chất nền (substrate) silicon. Trước kia cũng có
người theo cách này nhưng họ không thể chứng minh
được rằng trong những phần nhỏ đó đâu là graphene
- gồm một bề mặt chỉ chứa một lớp nguyên tử carbon.
Nhóm khảo
cứu tại đại học Manchester đã phối hợp phương pháp
quang học và điện học để nhận dạng graphene.
Về quang học họ dùng hình chụp từ một loại kính hiển
vi tân tiến có tên Atomic Force Microscope (AFM –
tạm dịch: Kính hiển vi dựa vào lực nguyên tử). Đây
là một loại kính hiển vi cực mạnh, có độ phân giải
nhỏ cỡ một phần của nanometer, được tìm ra bởi nhóm
khảo cứu của công ty IBM tại Zurich, Thụy Sĩ, trong thập
niên 1980. Về điện học họ đo điện trở - gọi là điện
trở Hall, Hall resistivity - của những mẫu graphite.
Với hình chụp và số đo điện trở họ đã đi đến kết quả
hết sức thuyết phục là một lá graphite – graphene
– có bề dầy khoảng 0.5 nm. Thêm vào đó, họ còn
đưa ra những kết quả đo đạc khác liên hệ đến tính
chất vật lý đặc biệt của graphene.
Tức khắc
các phòng khảo cứu trên toàn thế giới, vốn đã đầu tư
từ lâu trong lãnh vực này, công bố những kết quả mà
họ tìm thấy. Chỉ hai tháng sau khi bài báo của
Geim-Novoselov được công bố, nhóm khảo cứu của khoa
học gia W.A. de Heer tại đại học kỹ thuật Georgia,
Hoa Kỳ, loan tin là họ có thể tạo ra những lá
graphite rất mỏng bằng một phương pháp khác, trong
đó họ đốt cháy silicon trên những mặt silicon
carbide (SiC) để phần còn lại là những lớp rất mỏng
carbon (graphite). Họ cũng xin được bằng sáng chế
trong lãnh vực chế tạo những dụng cụ điện tử từ
những lớp mỏng carbon này. Ngoài ra, những loại vật
chất hai chiều khác - bề dầy chỉ gồm một lớp nguyên
tử - như Boron-Nitride (BN) và Molybdenum-disulfide
(MoS2) cũng được chế tạo.
Với vô số
những bài khảo cứu liên hệ cùng với giải Nobel năm
nay, graphene đã trở thành “ngôi sao” trong
lãnh vực ứng dụng. Kể ra thì cũng đáng vì tính chất
của graphene quá hấp dẫn: không những dẫn
điện mạnh hơn mà còn dẫn nhiệt mạnh gấp 10 lần đồng.
Trong suốt, vô cùng nhẹ, và bền bỉ gấp 100 lần thép.
Các chuyên gia đã vẽ kiểu một cái võng diện tích cỡ
1mét vuông làm bằng graphene, có thể để một
chú mèo nằm thoải mái thì thấy võng nặng cỡ 1mg. Xin
đọc kỹ: 1 milligram! Ngoài ra, graphene còn
có nhiều tính chất điện tử đặc biệt của cơ cấu cực
nhỏ. Những kỹ nghệ đang “để mắt” đến graphene
gồm: máy bay, xe hơi, vệ tinh, vi điện tử, máy
tính…- toàn là những ngành cốt lõi của nền công nghệ
hiện đại. Nếu việc sử dụng graphene được như
ý thì quả thật thời đại micro (vi, như máy vi
tính) đang đi vào dĩ vãng, và thế giới bắt đầu thời
đại nano.
Cũng nên
nhắc lại là tính chất đặc biệt của những lá graphite
đã được khảo cứu từ lâu, trong thập niên 1980s. Tuy
nhiên lúc đó những lá được chú ý không mở phẳng như
graphene mà khép kín thành những vòm hình cầu
hay hình ống gọi chung là fullerene (Fuller
là họ một khoa học gia người Mỹ R. Buckminster
Fuller). Năm 1996, ba khoa học gia có công nhất lãnh
vực này được tặng giải Nobel Hóa Học. Đó là các ông
R.F. Curl, H.R. Kroto và R.E. Smalley. Kết quả cụ
thể là họ đã tìm ra một một vòm cầu chứa 60 nguyên
tử carbon, nằm trên trên đỉnh của những hình năm và
sáu cạnh đều (xin xem hình ở dưới), được đặt tên là
buckminsterfullerene. Năm 1991, khoa học gia
Nhật bản, Sumio Iijima, khám phá ra một loại
fullerene khác hình ống, đặt tên là nanotube
(xin xem hình). Các fullerene đã có nhiều ứng
dụng trong kỹ nghệ nhưng gần đây đã có những quan
ngại liên hệ đến sức khỏe quần chúng. Mong rằng khi
được sử dụng rộng rãi, với sự kiểm soát chặt chẽ,
graphene sẽ tạo ra những sản phẩm thân thiện với
môi trường - rất “xanh!”
 
buckminsterfullerene
và nanotube
Tham khảo
- The
Official Web Site of the Nobel Prize
-
Zumdahl, Steven S., Chemical Principles, D.C. Heath
and Company, 1995
Sherman
Oaks, tháng 10, 2010
Nguyễn Trọng Cơ
|