Hội nghị toàn cầu chống hàng giả
lần thứ 3 ngày 30-31/1/2007 vừa
qua tại Genève (Thụy Sĩ) một lần
nữa kêu gọi cộng đồng quốc tế
đoàn kết hơn nữa trong việc tiêu
diệt nạn hàng giả, thuốc nhái
đang hoành hành khắp nơi, là
nguồn gốc phá hoại trật tự kinh
tế thế giới và sức khỏe con
người...
Bát phở Bắc trên
đất Ý
Tôi vẫn thường có thói quen tìm
quán ăn Việt Nam ở mỗi nước khi
có dịp đặt chân đến, một là để
tìm hiểu cuộc sống của bà con
mình ở đất khách quê người, hai
là tìm lại hương vị của quê
hương qua tô phở nóng và một đĩa
bánh cuốn nhân thịt hay chả giò
giòn tan trong bữa cơm tối tại
quán ăn của một gia đình người
Hà Nội ở Copenhagen (Đan Mạch)
vào mùa đông năm 1992 rất ấn
tượng, là bữa cơm tối ngon lành
nhất qua nhiều chuyến đi xa.
Nhưng câu chuyện bát phở Bắc một
tuần sau đó ở Ý thì phải nói
hoàn toàn ngược lại. Lần đầu
tiên tôi mới biết có một kỹ
thuật nấu phở không cần tới
xương hay đuôi bò, nước trong
vắt, thơm mùi thảo quả, hành tây
(nướng), hồi, quế chi... đầy đủ
như một bát phở chính hiệu. Chủ
tiệm là một người Quảng Trị, anh
sang đây từ năm 16 tuổi và trong
đời chưa học nấu phở bao giờ,
chỉ nghe lỏm và biết qua một
cuốn sách hướng dẫn nấu ăn mua
được ở Paris. Tất cả hương vị là
mua theo một cái túi nhỏ đã pha
sẵn. “Cứ bỏ vào nồi là dậy lên
mùi phở ngay chú ạ”, anh thật
thà. “Thế thì làm sao có mùi
thịt, béo của phở”, tôi hỏi. “Có
chi đâu, cứ mua mấy miếng mỡ bò
rán lên cho vàng thì có nước béo
ngay, nhưng mà người Ý không
thích béo nên cháu chỉ bỏ ít
thôi”. Đúng thật, không biết nên
gọi là “phở nhái” hay cho nó một
cái tên mới, nghe hấp dẫn là
“bát mì giả phở kiểu I-ta-li-a”
vì bánh của nó là một loại sợi
spaggetti mềm rất lạ miệng. Tôi
hỏi: “Thế cháu có dùng viên phở
cô đặc tạo mùi, bán ở siêu thị
như Tang-frères bên Paris
không?”, “Dạ có chứ chú, không
thì răng mà có cái ngọt của phở
được! Cháu đặt mua từ bên ấy
đấy, chú tài thật, hay là chú
cũng bán phở như cháu...?”. Ha
ha, thế là tôi đã nắm được cái
“bí quyết” của chàng trai, ước
mơ có ngày đổi nghề, đủ tiền đi
học ngành kiến trúc này! Mong
các bạn Ý chưa từng ăn phở Việt
Nam cũng sẽ thích thú với cái
hương vị của anh sáng chế dù
rằng...
Đến công nghiệp hàng
giả, hàng nhái
Lấy câu chuyện vui, cười ra nước
mắt này để bạn đọc dễ hình dung
hình ảnh một người Hoa ở London
làm giả thuốc cường dương viagra
bằng cách nghiền viên viagra
thật của Hãng Pfizer trộn chung
với bột mì pha hòa với đường và
phẩm màu rồi dập thành viên.
Nhìn bằng mắt thường không thể
nào phân biệt nổi thật giả những
viên thuốc hắn “sản xuất” trong
bếp. Quản lý thị trường London
tóm tên này sau một thời gian
theo dõi và tịch thu hơn 20.000
viên, trị giá 4.500 bảng Anh
theo giá bán của hắn. Bị kết án
10 năm tù giam nhưng ngoài hắn
ra, hẳn còn có nhiều kẻ khác vẫn
tiếp tục làm thuốc giả vì người
ta vẫn phát hiện nhiều viên
thuốc cường dương giả viagra,
levitra, cialist... trên thị
trường. Không chỉ viagra mà cả
lipitor (thuốc giảm mỡ trong
máu) cũng được nhái theo cách
tương tự. Ngoài ra, còn loại
thuốc giả 100% như 20.000 gói
clamoxyl (Pháp) được cơ quan
chức năng phát hiện tại Lạng Sơn
hay thuốc ho thèralène 5mg cho
trẻ em tại TP. Hồ Chí Minh vào
đầu năm 2006.
