KINH DỊCH, SẢN PHẨM SÁNG TẠO CỦA NỀN VĂN HIẾN ÂU LẠC
Trần Quang Bình
Chương 9. Kinh Dịch qua ngôn ngữ và truyền thuyết Việt Nam. IV Truyền thuyết viết lại. 1. Câu chuyện thứ nhất.
IV. Truyền thuyết viết lại.
Cuối cùng chúng tôi với mục đích phục hồi lại sự thật xin giới thiệu với quý vị hai câu chuyện truyền thuyết được cải biên:
Câu chuyện thứ nhất:
Một ngày nọ, đang chầu triều văn võ được báo lên có sứ nước ngoài đến tặng phẩm vật, vua Nghiêu cho vời vào. Sau một hồi thi lễ, vua hỏi ông sứ:
-Nhà ngươi từ đâu đến?
Ông nọ không hiểu, các quan bèn dịch lời vàng của vua bằng tay múa chân quàng. Cuối cùng ông sứ hiểu ra là họ muốn hỏi mình từ đâu đến. Ông trả lời:
-Dạ bẩm, thần đến từ nước Diệc.
Vua quan hẳn nhiên cũng chả hiểu gì cả. Ông nọ bèn nhắc đi nhắc lại:
-Diệc, Diệc, Diệc,…
-Á à, đây là sứ nước yue (duê. Người Trung Hoa không đọc được từ có phụ âm c sau cùng).
Ngươi mang cái gì đến làm phẩm vật đó? Vua Nghiêu nói xong và thừa hiểu anh chàng kia chắc không hiểu mình nói gì. Bèn chỉ ngay vào phẩm vật mà nói:
-Đây là cái gì?
Ông sứ hiểu ngay ra và bẩm:
-Đây là Diệc thư.
Bức Diệc thư được vẽ trên tấm da cá sấu. Vua Nghiêu lẩm bẩm:
-Rắc rối quá đi mất. Lại Diệc với Diệc. Đau đầu quá đi thôi.
Nhưng vua với bản tính rất là vua của mình, ông hỏi lại:
-Thế chung quy cái đó nói về việc gì?
Bá quan văn võ lại một hồi múa tay chân. Ông kia hiểu ra và trả lời:
-Đây là kinh văn nói về sự vận động của vũ trụ. (kèm theo hoa tay múa chân)
-Á à. Vậy hoá ra đây là yi jing (Kinh Dịch)
-Thế tấm da này từ đâu mà có, ta thấy lạ lắm.
-Dạ bẩm, từ con Rồng ạ.
-Á à, Lủng, Lủng…(không đọc được chữ R mà đọc trại ra thành L.)
Thôi ngươi lui ra.
Vua quan thương nghị, truyền viết vào sử: Năm đó tháng đó, có sứ thần nước yuê đến cống phẩm vật. Vua cũng không quên dặn các quan: các ngươi hãy ghi vào sử: Thời vua Phục Hy có con Long Mã hiện lên có các đốm xoáy trằng đen và ngài đã vạch nên…(như ta đã biết).