Phần
IV - Dự án và tiến bộ công nghệ
Trong phần này, chúng tôi xin chỉ chú trọng đến những
cơ hội phát triển công nghệ nhân dự án bauxite Tây
Nguyên.
Hợp tác quốc tế
Hợp tác với Chalieco
Từ khi Trung Quốc đi vào kinh
tế thị trường, quốc gia này trở nên bất công : một
phần nhỏ dân số, thường là con cháu những vị lãnh
đạo cách mạng khi xưa, cực giầu sống giữa một biển
người bữa no bữa đói. Vì sự bất công đó mà Trung
Quốc phản ảnh một nước chậm tiến. Nhưng nếu chỉ có
một người Trung Quốc trên một trăm đã được đào tạo
và đã hấp thụ công nghệ tiên tiến của nhân loại
thì, với 1.400 triệu nhân khẩu, Trung Quốc có
14 triệu nhân tài kỹ thuật, đội ngũ của một cường
quốc công nghệ. Vậy chọn một nhà thầu Trung Quốc
như Chalieco không nhất thiết là một sai lầm.
Chalieco là công ty con của
Chinalco, một tập đoàn thành lập năm 2001 từ sự
sáp nhập 12 xí nghiệp và cơ quan Trung Quốc hoạt
động trong ngành nhôm[i].
Chỉ sau vài năm, Chinalco đã trở thành công ty
hàng đầu thế giới về kim loại mầu, thứ nhì về
alumin và thứ ba về nhôm. Năm 2007, tập đoàn tổng
cộng 200.000 nhân viên, vốn 201,4 tỷ nhân dân tệ
(RMB) (khoảng 29,2 tỷ USD), doanh số 131,7 tỷ RMB
(19,1 tỷ USD) và lãi 10 tỷ RMB (1,5 tỷ USD). Tập
đoàn kiểm soát 34 công ty con, trong đó có Chalco
(Aluminum Corporation of China Limited). Chalco
bao gồm tất cả vốn và các hoạt động thương mại và
công nghiệp của Chinalco trong ngành nhôm.
Chinalco giữ 38,6 % cổ phần của Chalco. Phần còn
lại được niêm yết trên các sàn giao dịch New York,
Hong Kong và Thượng Hải. Nhờ được niêm yết, Chalco
nổi tiếng hơn Chinalco nên nhiều người tưởng lầm
chỉ có một công ty mang hai tên.
Năm 2003 Chinalco sáp nhập hai
công ty con Guiyang Aluminum & Magnesium
Engineering & Research Institute và Shenyang
Aluminum & Magnesium Engineering & Design
Institute thành công ty Chalieco (China Aluminum
International Engineering Co. Ltd) trong đó
Chinalco giữ 95 % cổ phần. Chalieco chuyên về
thiết kế và xây dựng trong ngành kim khí. Họ khoe
đã khai triển công nghệ phân loại khoáng sản theo
quy trình Bayer và một kiểu lò điện phân nhôm
400 kA.
Sáng chế một lò điện phân nhôm
mới có thể là một bước tiến công nghệ nếu sáng chế
đó tiết kiệm điện và giảm cryolit và điện cực bốc
hơi do nhiệt độ cao của lò. Nhưng TKV chỉ ký hợp
đồng xây dựng một nhà máy alumin. Về phân loại
khoáng sản thì chúng tôi không có thông tin về cái
mà Chalieco gọi là công nghệ riêng của họ là gì.
Công nghệ phân loại khoáng sản bauxite dựa trên
sáng chế của Bayer từ cuối thế kỷ XIX và bây giờ
vẫn được áp dụng. Trừ khi Chalieco sáng chế ra một
quy trình khác quy trình Bayer, những tiến bộ có
thể là những tiến bộ về phương pháp vô hiệu hoá
xút trong bùn đỏ, tiết kiệm năng lượng và giảm hao
hụt xút trong quy trình. Nhưng đó không phải là
những công nghệ mới mà cũng không phải là những
bước nhảy vọt công nghệ.
Ngày 13.7.2008 TKV đã ký hợp
đồng EPC (Engineering Procurement Construction)
với Chalieco xây dựng nhà máy alumin trị giá
460 triệu USD ở Tân Rai, huyện Bảo Lộc, tỉnh Lâm
Đồng[ii].
Chalieco đã đặt mua máy móc của Marubeni[iii]
và chắc sẽ mang tay nghề và phương pháp quản lý dự
án của họ để thực hiện công trình.
Các chuyên gia Việt Nam đã đi
thăm các cơ sở điển hình ở Australia và ở Trung
Quốc. Những vị này kết luận rằng Australia xử lý
bùn đỏ theo phương pháp khô hay hơn là phương pháp
ướt của Trung Quốc. Thực ra, như trình bày ở một
phần trên, chọn giữa hai phương pháp tuỳ ở tình
huống cá biệt về điều kiện thiên nhiên địa phương.
Có người hỏi tại sao không chọn
một công ty khác. Những tập đoàn khoáng sản đều có
bộ phận thiết kế và xây dựng nhưng chỉ để đáp ứng
nhu cầu riêng của họ. Nếu gửi một RFQ (Request For
Quotation, Yêu cầu Kê Giá) thì họ tìm cách từ chối
vì đó không phải là nghề ruột (core business) của
họ. Theo chúng tôi được biết thì Chalieco là công
ty duy nhất trên thế giới bán dịch vụ thiết kế và
xây dựng chuyên trong ngành nhôm. Công ty này đã
xây tổng cộng 15 nhà máy alumin và hơn 100 nhà máy
điện phân nhôm. Đây là những con số đáng kể trong
ngành thiết kế và xây dựng. Ngoài ra những xí
nghiệp thiết kế và xây dựng Trung Quốc có phương
pháp quản lý độc đáo để có thể giảm giá thành và
thời hạn hoàn tất mà chúng tôi đã trình bày ở một
phần trên.
Chúng tôi xin cảnh báo TKV đã
ký một hợp đồng EPC với Chalieco. Nếu bây giờ TKV
đòi Chalieco làm gì khác họ đã dự định thì sẽ chịu
trách nhiệm và bồi thường mọi hậu quả của sự thay
đổi này về tài chính, thời hạn thực hiện và hiệu
năng kỹ thuật. Nếu muốn huỷ hợp đồng thì cũng quá
muộn. Từ hơn một năm nay dự án đã khởi công, mặt
bằng đã được giải toả và đào đắp, những máy móc đã
được Chalieco đặt mua rồi, tiền cọc đã đóng
rồi,... Nếu bây giờ ngưng thì dự án sẽ đi vào một
vòng xoáy những dự án ở Việt Nam thực hiện dở
dang, lãng phí tiền của và công lao của người dân.
Quá lắm là chúng ta tiến hành
dự án Tân Rai, ngưng thực hiện các dự án bauxite
nhôm khác kể cả dự án Nhân Cơ và coi Tân Rai là
một thí điểm để đào tạo nhân lực chuyên môn. Đây
cũng là đề nghị của các nhà khoa học Việt Nam và
quyết định của Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải sau
hội thảo ngày 09 04 2008[iv].
Hợp tác với những đối tác quốc tế khác
Trong Công văn 2728/VPCP QHQT[v]
Chính phủ cho phép TKV mời :
-
Tập
đoàn Chalco (Trung Quốc) tham gia cổ phần với tỷ
lệ 40 % vào dự án 1/5 và Quảng Sơn,
-
Tập
đoàn Luyện kim Vân Nam (Trung Quốc) tham gia vào
dự án Tân Rai (Lâm Đồng) với tỷ lệ không quá
20 %,
-
Tập
đoàn Alcoa (Mỹ) tham gia cổ phần vào Dự án Nhân
Cơ (Đăk Nông) với tỷ lệ đến 40 %,
-
Tập
đoàn BHP (Mỹ) tham gia vào dự án đường sắt từ
Tây Nguyên đi Bình Thuận với tỷ lệ đến 49 %,
và được phép tham gia hợp tác
khai thác, chế biến bauxite tại Campuchia với tỷ
lệ tham gia 10 %.
Chúng tôi đã giới thiệu Chalco
ở phần trên. Nội dung đàm phán thì chúng tôi không
biết. Theo chúng tôi được biết thì TKV vẫn còn đàm
phán với Chalco.
Về Tổng Công ty Nhôm Vân Nam,
chúng tôi được biết qua trạm Internet của TKV "Tổng
Công ty Nhôm Vân Nam có kế hoạch nâng vốn thêm 1,2
tỷ NDT (175,5 triệu USD) để xây dựng dự án alumin
công suất 800.000 t/năm" và công ty đó là công
ty con của Tập đoàn Luyện kim Vân Nam[vi].
Ngoài ra chúng tôi không tìm thấy trên mạng
Internet thông tin gì khác về Tập đoàn Luyện kim
Vân Nam vì không biết Hoa văn.
Alcoa là hãng Mỹ số một thế
giới về nhôm. Công ty được thành lập năm 1988 dưới
tên là The Pittsburg Reduction Company để khai
thác bằng sáng chế của Hall về điện phân alumin
thành nhôm[vii].
Năm 1907 xí nghiệp này đổi tên thành Aluminium
Company of America Alcoa cho đến năm 1999 thì lấy
tên gọi tắt là Alcoa. Năm 2007, Alcoa có 107.000
nhân viên, doanh số 30,7 tỷ USD, lãi 2,6 tỷ USD và
giá trị niêm yết 16,0 tỷ USD. Tập đoàn này sản
xuất alumin, nhôm sơ đẳng dưới nhiều dạng, nghiên
cứu và sản xuất những thành phần bằng nhôm cho các
ngành phi cơ, ô tô, bao bì, xây dựng, phương tiện
vận tải,...
Tập đoàn Alcoa chỉ chuyên về
sản xuất nhôm và các áp dụng của nhôm, một kiểu
mẫu sáp nhập theo chiều dọc (vertical integration)
từ nguyên liệu cơ bản đến sản phẩm cuối cùng. Theo
chúng tôi được biết thì tập đoàn này chỉ muốn đầu
tư chung với những đối tác khác để bảo đảm nguồn
cung cấp alumin cho họ. Vì đây là nguyên liệu
chiến lược của họ, họ ưu tiên đầu tư trực tiếp
(direct investment) để nắm ít nhất tỷ lệ cổ đông
có quyền phủ quyết trong hội đồng quản trị hay,
nếu có thể, tỷ lệ áp đảo. Nhờ Alcoa có tay nghề
rất chuyên môn và những sáng chế đã được coi là
đột phá về công nghệ kim khí, hợp tác với tập đoàn
này có tiềm năng sinh ra cho chúng ta nhiều tiến
bộ trong ngành công nghệ nhôm. Chúng tôi không
biết hợp đồng với Alcoa có khoản hợp tác về công
nghệ hay chỉ vỏn vẹn ở một bên góp vốn một bên
cung cấp lâu dài bauxite và alumin.
BHP Billiton là tập đoàn khoáng
sản và kim loại lớn nhất thế giới. Trụ sở đặt tại
Melbourne, Australia, và London, Anh Quốc[viii].
Năm 2001 tập đoàn được thành lập do sáp nhập công
ty BHP (Broken Hill Proprietary, thành lập năm
1885) và công ty Billiton (thành lập năm 1860).
Năm 2008, BHP Billiton có 33.900 nhân viên, doanh
số 59,5 tỷ USD, lãi 16,0 tỷ USD và giá trị niêm
yết 39,0 tỷ USD. Tập đoàn này sản xuất alumin,
nhôm sơ đẳng dưới nhiều dạng, nghiên cứu và sản
xuất những thành phần bằng nhôm cho các ngành phi
cơ, ô tô, bao bì, xây dựng, phương tiện vận
tải,... Tập đoàn tác động trên thị trường sắt, kim
cương, than, dầu khí, nhôm, đồng, kền và uranium.
Chúng tôi không hiểu tại sao
TKV chỉ được mời BHP Billiton đầu tư vào dự án
đường sắt từ Tây Nguyên đi Bình Thuận. Theo chúng
tôi được biết thì, cũng như Alcoa, BHP Billiton
chỉ muốn đầu tư chung với những đối tác khác để
bảo đảm nguồn cung cấp khoáng sản và những sản
phẩm sơ đẳng được biến chế từ khoáng sản. Vì đây
là nguyên liệu và thương phẩm chiến lược của họ,
họ ưu tiên đầu tư trực tiếp để nắm ít nhất tỷ lệ
cổ đông có quyền phủ quyết trong hội đồng quản trị
hay, nếu có thể, tỷ lệ áp đảo. Dự án đường sắt của
TKV không phải là một đầu tư chiến lược của họ.
TKV lại nhường cho họ một tỷ lệ cổ phần ngay ở
dưới tỷ lệ áp đảo thì chắc chắn họ sẽ không nhận.
Công nghệ không phải là một
hàng hoá. Chúng ta chỉ có thể đổi một sáng chế hay
tay nghề lấy một sáng chế hay tay nghề của đối
tác. Nếu chúng ta hạn chế hợp tác quốc tế ở những
tập đoàn khổng lồ như Chalco, Alcoa hay BHP
Billiton thì chúng ta sẽ thương lượng ở vị thế
không thuận lợi vì chúng ta có ít sáng chế hay tay
nghề riêng để trao đổi. Ngược lại, nếu chúng ta
hợp tác với những đối tác cùng tầm vóc với ta thì
chúng ta có thể thương lượng một cách cân bằng
hơn. Những tập đoàn công nghiệp các nước đang lên
như là Ấn Độ hay Brazil có thể nắm một số sáng chế
hay tay nghề mà chúng ta cần đến nhưng không có.
Nhiều khi, vì hoàn cảnh khó khăn như chúng ta, họ
đã sáng chế những giải pháp kỹ thuật thích hợp với
ta hơn mà họ muốn đổi với sáng chế hay tay nghề
của ta.
Chúng tôi xin đề nghị hợp tác
với Brazil. Nhờ tài nguyên thiên nhiên rất lớn và
một chính phủ khuynh tả sáng suốt, Brazil là một
cường quốc đang lên. Companhia Vale do Rio Doce
(52.600 nhân viên, doanh số 38,5 ty USD, thành lập
năm 1942) và Companhia Brasileira de Aluminio
(6.500 nhân viên, doanh số 2,2 tỷ USD, thành lập
năm 1955) là những công ty khai thác khoáng sản
tầm vóc quốc tế, đã được thành lập từ lâu và đã
tích luỹ được nhiều tay nghề. Kỹ sư Oliver Henry
Knowles được ghi danh trên Danh sách 500 Người
Trên Thế giới Được Khen tặng vì Thành tựu cho Môi
trường (Global 500 Roll of Honour for
Environmental Achievement) của UNEP (United
Nations Environment Programme, Chương trình Môi
trường Liên Hiệp Quốc)[ix]
vì đã khai triển thành công phương pháp hoàn thổ
cuốn chiếu cho xí nghiệp khai thác bauxite
Mineracao Rio do Norte, mà chúng tôi nêu tên ở một
phần trên.
Hợp tác với Brazil sẽ mang lại
nhiều lợi ích cho hai nước. Chuyến thăm chính thức
gần đây của Tổng thống Lula đã mở đường cho những
trao đổi thương mại mật thiết hơn giữa Việt Nam và
Brazil. Nước này có nhiều mỏ bauxite đã được khai
thác từ lâu, có điều kiện thiên nhiên gần giống
Việt Nam và đã nghiên cứu để giải quyết những xáo
trộn văn hoá xã hội đồng bào thiểu số của họ gây
ra bởi khai thác tài nguyên thiên nhiên.
Các nước bạn láng giềng
Campuchia và Lào đều có mỏ bauxite ở những tỉnh
giáp giới với Việt Nam và muốn hợp tác với nước
ngoài để thăm dò khai thác những mỏ đó. Lào đang
hợp tác với China Nonferrous Metals International
Mining Inc. và Ord River Resources để thăm dò trên
Cao nguyên Boloven[x].
Chúng tôi xin đề nghị ba nước hàng xóm hợp tác về
công nghiệp nhôm chặt chẽ hơn là tham gia 10 % vào
một dự án ở Campuchia.
Dù hợp tác với nước nào chăng
nữa, dù nước đó là bạn hay thù, chúng tôi cũng ân
cần xin nhắc lời răn đe Vua Lê Thái Tổ, thế kỷ XV,
đã cho khắc vào vách núi đá ở Hoà Bình :
Biên phòng hảo vị trù phương lược
Xã tắc ưng tư kế cửu an
(Phải có phương lược tốt phòng thủ biên giới.
Cần tìm kế sách hay làm cho xã tắc yên ổn lâu dài)
Nội lực
Muốn phát triển công nghệ thì
phải dùng nội lực nghiên cứu những vấn đề khoa học
kỹ thuật của mình mà nước khác không quan tâm đến
và gửi người đi nước ngoài học những công nghệ có
tiềm năng giải quyết những vấn đề đó. Nhưng phương
pháp dễ nhất, hữu hiệu nhất là thực hiện chung
những hợp đồng thiết kế và xây dựng với các xí
nghiệp ngoại quốc. Dự án bauxite Tây Nguyên đáng
lý ra phải là một cơ hội bằng vàng để chúng ta học
kỹ thuật và phương pháp làm ăn của Chalieco.
Nhưng hợp đồng nhà máy alumin
Tân Rai đã ký năm ngoái với Chalieco chỉ là một
hợp đồng EPC. Loại hợp đồng này cũng được gọi nôm
na là hợp đồng "chìa khoá trao tay". Những nước
chậm tiến ưa chuộng những loại hợp đồng này vì
không có cán bộ có kỹ năng và cũng chịu không thể
thành lập một đội ngũ cán bộ có kỹ năng cho sau
này.
Rất tiếc hợp đồng với Chalieco
không mang lại gì cho chúng ta về tiến bộ công
nghệ : TKV trả 466 triệu USD theo một kỳ hạn tuỳ ở
tiến độ của công trình rồi chờ Chalieco giao cho
một nhà máy có công suất 600.000 tấn/năm. Sau một
thời gian chạy thử nhà máy nếu thấy nhà máy chạy
không trục trặc gì và với công suất thực 600.000
tấn/năm thì TKV ra lệnh ngân hàng thanh toán tài
khoản tạm kìm lại để bảo hành. Chalieco lo hết từ
thiết kế, đặt mua những công nghệ mà họ không có,
đặt mua thiết bị và vật liệu xây dựng cho nhà máy,
mang thiết bị và nhân công xây dựng của họ, chỉ
huy và giám sát tất cả mọi việc. Họ muốn mang công
nghệ tân tiến hay lạc hậu thì họ mang, họ muốn mua
thiết bị cũ hay mới thì tuỳ họ miến là nhà máy sản
xuất được đều dặn 600.000 tấn/năm trong suốt thời
gian bảo hành. Kết quả là phía Việt Nam chỉ cần
học vận hành một nhà máy, không cần biết gì khác
mà cũng không có dịp học hỏi thêm gì hết. Ngược
lại, với dự án Tân Rai, Chalieco sẽ tích tụ thêm
kinh nghiệm, tiến bộ thêm và có thêm một viện
chứng để khoe với khách hàng của họ.
Hợp tác quốc tế có thể được
thực hiện dưới nhiều loại hợp đồng. Ngoài hợp đồng
EPC còn có nhiều loại hợp đồng khác đã được liệt
danh và định nghĩa trong Luật Đấu thầu. Những hợp
đồng đó đều phải có sự tham gia kỹ thuật của chủ
đầu tư hay chủ đầu tư phải uỷ thác phần trách
nhiệm của mình cho một xí nghiệp khác. Nhưng uỷ
thác nhiều quá thì không kiểm soát được dự án nữa
mà cũng không tích luỹ được một chút kinh nghiệm
nào. Vì TKV thiếu người có kỹ năng nên đã phải đấu
thầu và ký một hợp đồng EPC. Còn nếu Chalieco
trúng thầu thì chỉ tại Chalieco rẻ hơn những đối
thủ khác, kể cả đối thủ Việt Nam.
Những nhà thầu Việt Nam than
phiền chủ đầu tư Việt Nam chọn nhà thầu ngoại[xi].
Tình trạng đáng tiếc này có nhiều nguyên do :
-
những nhà thầu Việt Nam
không có tay nghề để thiết kế những giải pháp rẻ
tiền và hữu hiệu,
-
có nhiều vụ tai tiếng
trong thực hiện hợp đồng làm cho các chủ đầu tư
không có tín nhiệm vào tất cả cộng đồng nhà thầu
Việt Nam,
-
tầm vóc mỗi xí nghiệp
thiết kế và xây dựng nhỏ nên khi có một hợp đồng
lớn thì phải thầu lại một phần gói thầu cho một
chuỗi nhà thầu phụ làm cho dự án vừa đắt vừa
không có chất lượng bảo đảm.
Chúng tôi đề nghị Tổng
hội Xây dựng Việt Nam và Hiệp hội Doanh nghiệp Cơ
khí Việt Nam :
-
thành
lập những trường trung học chuyên nghiệp và đại
học để đào tạo nhân lực cần thiết,
-
thanh lọc hàng ngũ chỉ giữ
lại những cá nhân và xí nghiệp có kỹ năng nghiệp
vụ và đạo đức kinh doanh,
-
sáp nhập những xí nghiệp
còn lại vào một tập đoàn hay hợp tác xã lớn.
Chúng ta không thiếu gì những
LILAMA, COMA, VINACONEX, CONINCO hay LICOGI. Tại
sao những xí nghiệp đó không hiệp lại để trở thành
một công ty tầm vóc quốc tế, với tiềm năng thực
hiện những dự án lớn trong nước cũng như xuất
khẩu ? Nếu đã làm được như vậy thì đâu có chuyện
người nước ngoài đến cướp việc làm của chúng ta,
đâu còn nghi vấn về công nghệ lạc hậu hay thiết bị
cũ ngoại bang bán lại cho chúng ta. Nếu đã làm
được như vậy thì chúng ta đã tự xây nhà máy Tân
Rai, tích tụ kinh nghiệm và có một viện chứng để
xây những nhà máy alumin khác cho nước ta và để
xuất khẩu.
Kết luận
Bauxite chỉ là một khoáng vật
có ích trong số những khoáng vật có ích có mặt
trên lãnh thổ Việt Nam. Những vấn đề các báo trong
nước nêu lên về mỏ bauxite ở Tây Nguyên cũng là
những vấn đề chung cho tất cả các mỏ khác và tất
cả những tài nguyên thiên nhiên ở nước ta. Những
đề nghị trong bài này cũng có thể áp dụng cho mọi
tài nguyên thiên nhiên của nước ta.
Khai thác tài nguyên thiên
nhiên tương tự như quản lý một gia tài. Chúng ta
có thể không đụng đến gia tài đó để dùng khi cần
thiết cấp bách hay để truyền lại cho những thế hệ
sau. Chúng ta có thể khai thác hết ngay để thỏa
mãn tất cả những ước ao trước mắt mà không tính
đến tương lai. Và chúng ta cũng có thể khai thác
một cách vừa phải đủ để có vốn phát triển những
ngành kinh tế khác. Nếu khai thác ở nhịp độ vừa
phải thì chúng ta có thể tránh được bị lôi cuốn
vào vòng xoáy suy thoái kinh tế mà các chuyên gia
gọi là bệnh Hoà Lan[xii].
Làm việc gì thì cũng phải có
mục đích và ở trong chừng mực những phiền luỵ sinh
ra vẫn còn có thể chịu đựng được. Chúng tôi không
đồng ý với những ý kiến "Có
tài nguyên thì cần khai thác"[xiii]
hay "Không làm
thì bô xít vẫn là đất thôi"[xiv].
Chúng tôi cũng không đồng ý với ý kiến không nên
khai thác tài nguyên bauxite ở Tây Nguyên vì rủi
ro xáo trộn văn hoá xã hội hay rủi ro ô nhiễm môi
trường thiên nhiên. Ngược lại chúng tôi xin
đề
nghị tiếp tục dự án nhà máy Tân Rai và hoãn lại
những dự án mỏ bauxite khác để có thì giờ :
-
(a) nghiên cứu kỹ hơn về khả
thi về kinh tế, kỹ thuật (đặc biệt về môi trường),
văn hoá xã hội và hợp tác quốc tế,
-
(b) tăng cường đội ngũ cán bộ
thanh tra kỹ thuật, thành tra môi trường và thanh
tra tài chính,
-
(c) nghiên cứu những cơ hội
phát triển công nghệ qua dự án và đưa những cơ hội
đó vào kế hoạch của những dự án khác,
-
(d) và thành lập một tập đoàn
thiết kế và xây dựng công nghiệp có tiềm năng tham
gia trực tiếp vào dự án Tân Rai, học hỏi tay nghề
của Chalieco để thực hiện những dự án tương lai.
Nếu chính phủ quyết định tiếp
tục dự án Tân Rai thì chúng tôi xin đề nghị điều
động thêm vốn để xây cùng một lúc một nhà máy điện
phân ở Đắk Nông hay Lâm Đồng với công suất tương
ứng với công suất alumin của nhà máy Tân Rai. Nhà
máy điện phân này sẽ ưu tiên dùng điện của những
nhà máy thuỷ điện địa phương,
Theo chúng tôi được biết, đây
là lần đầu tiên một quyết định đã được các lãnh
đạo chính trị cao nhất cực lực bảo vệ mà được mang
ra bàn lại và điều chính theo yêu cầu của xã hội
dân sự và các nhà khoa học. Có người nói đã có
tiền lệ dự án Thuỷ điện Sơn La. Nhưng lúc đó chỉ
có chuyên gia tranh luận với nhau và Quốc Hội đã
chỉ được chọn giữa hai phương án. Với dự án
bauxite Tây Nguyên xã hội dân sự và các nhà khoa
học đã tham gia thảo luận rất hăng say. Chỉ trong
một tuần lễ, chúng tôi đã đếm được 186 bài bình
luận đầy tâm huyết sau loạt bài về dự án bauxite
Tây Nguyên đăng trên báo trong nước. Những nhà
khoa học có tín nhiệm đã đăng nhiều bài biện luận.
Trong số lãnh đạo đã nghỉ hưu, có ít nhất ba sĩ
quan cấp tướng và một Phó Chủ tịch Nước cho ý
kiến. Đây là những con số tối thiểu vì chúng tôi
không đọc hết tất cả những báo trong nước đăng
trên mạng Internet.
Kết luận và quyết định của Phó
Thủ tướng Hoàng Trung Hải sau hội thảo ngày
09.04.2009 chưa làm nhiều người thoả mãn. Nhưng,
phải coi buổi hội thảo này là một bước tiến về dân
chủ ở Việt Nam : dù tài ba tới mấy chăng nữa một
cá nhân, một nhóm chuyên gia hay một bộ phận Nhà
nước cũng không bao giờ sáng suốt bằng 85 triệu
người dân.
Ngày và đêm 25-01-1954, Đại
tướng Võ Nguyên Giáp cho rằng phương án "đánh
nhanh thắng nhanh" căn cứ Điện Biên Phủ
mang nhiều tính chủ quan, không đánh giá đúng thực
lực hai bên không thể đảm bảo chắc thắng. Sau một
đêm không ngủ, Đại tướng quyết định hoãn đến ngày
13-03 mới ra lệnh tấn công đồn thứ nhất để có thì
giờ tổ chức lại trận đánh theo phương án "đánh
chắc thắng chắc" dài ngày theo kiểu "bóc
vỏ" dần tập đoàn cứ điểm. Nhờ khả năng hoãn lại
một việc để chuẩn bị cho kỹ mà Võ Tướng quân đã
trở thành một nhân vật huyền thoại ngay lúc hãy
còn sống.
Noi gương đó, cách đây hai năm,
chúng tôi có
đề nghị hoãn dự án sản xuất điện hạt
nhân trong một thế hệ để toàn dân Việt nam có thì
giờ hấp thụ văn hoá an toàn công nghệ[xv].
Bây giờ chúng tôi lại xin đề nghị hoãn vài năm
những dự án liên quan đến khu mỏ bauxite Tây
Nguyên ngoại trừ nhà máy Tân Rai.
Những dự án đó đều cần phải
được thực hiện, nhất là dự án năng lượng hạt nhân
đáng lẽ ra phải khởi công ngay bây giờ. Nhưng
chúng ta bất đắc dĩ phải hoãn lại vì, từ 1975 cho
đến nay, những lãnh đạo chính trị liên tiếp đã
không quan tâm đến giáo dục đào tạo nhân lực mà
kinh tế quốc dân cần đến.
Đặng Đình Cung
[v]
Công-văn 2728/VPCP-QHQT đã trích-dẫn.
[xii]
Corden W. M., Neary J. P. : Booming Sector and
De-Industrialisation in a Small Open Economy,
The Economic Journal, Vol. 92, No. 368
(Dec., 1982), p. 825-848.
[xiii] "TKV:
Làm bô-xít hiệu quả hay không, chờ thực tế mới
biết" đã trích-dẫn.
Đã
đăng trên diendan.org