1. Thiền Lâm, ngôi chùa
lịch sử
Chùa Thiền Lâm thuộc hệ phái Tào Động, khai sơn vào cuối
thế kỷ XVII. Theo các bài vị còn thờ ở chùa Thiền Lâm và bia tháp còn tìm
thấy thì chùa do Hòa thượng Khắc Huyền hiệu là Như Tư (viên tịch vào năm
1706) khai sơn. Vị tổ thứ hai là Hòa thượng Hưng Liên hiệu là Quả Hoằng là
quốc sư của chúa Nguyễn Phúc Chu [1]. Lúc
đầu chùa chỉ là một thảo am dành riêng cho người thân trong gia đình các
chúa tụng niệm mỗi lần họ lên trú đông ở Phủ Dương Xuân.
Chùa Thiền Lâm lúc đầu thuộc Phủ
chúa, vì thế khoảng năm 1695, chúa Nguyễn Phúc Chu mời Hòa thượng Đại Sán từ
Quảng Đông sang, Chúa mời Hòa thượng về trú ở chùa Thiền Lâm. Về sau, trong
bút ký Hải Ngọai Kỷ Sự, Thích Đại Sán cho biết chùa chỉ có: “ba
gian lợp bạch mao" [2] với vị trí: “dựng
ở đầu cao chất ngất, xuyên ngang gò núi một đường thông" với: "đôi
dòng nước biếc tưới ven biền" [3]. Vì
thế Thích Đại Sán than phiền với chúa Nguyễn Phúc Chu là chùa: “chật hẹp
không được khoan khoái” [4] Chúa Nguyễn
Phúc Chu liền cho vừa lính vừa thợ chừng một ngàn người làm việc trong ba
ngày thì hoàn thành: “một tòa phương trượng 5 gian, 32 cột, bốn phía có
hành lang, vách tường, rầm thượng, rầm hạ đều bằng ván, và một nhà hậu liêu
5 gian, 20 cột” [5] . Từ đó Thiền Lâm
trở thành một ngôi đại tự. Chùa có thể chứa hàng ngàn tăng chúng đến thọ
giới.
A.010(b).- Chân dung Thích Đại Sán
Gần năm
mươi năm sau, thời chúa Nguyễn Phúc Hoạt/Khoát chùa Thiền Lâm lại được đại
trùng tu. Lần đại trùng tu nầy không được sử sách nhà Nguyễn viết, chúng ta
chỉ có thể biết được qua thơ văn của Phan Huy Ích. Mở đầu bài thơ Kinh
Thiền Lâm phế tự cảm tác, Phan Huy Ích viết: “Tự tại Dương Xuân xã
sơn, thử ư cựu Võ Hiếu Vương thời, viện vũ cao xưởng...” (Chùa ở núi
thuộc xã Dương Xuân, bắt đầu dựng từ đời Võ Hiếu Vương, nhà cửa cao to) [6].
(xem A.011).
A.011.- Trong bài thơ Kinh Thiền Lâm Phế Tự Cảm Tác,
trong ”Dật thi lược toản”, Phan Huy Ích cho biết chùa Thiên Lâm: "Tự tại
Dương Xuân Xã Sơn" (chùa ở núi thuộc xã Dương Xuân)
.
Bàn sao tài liệu gốc lưu
trữ tại Viện Hán Nôm do Đinh Khắc Thuân cung cấp
Sau năm 1786, Phong trào Tây Sơn chiếm được Phú Xuân, Bùi
Đắc Tuyên - cậu ruột của của vua Quang Tỏan lại chiếm chùa Thiền Lâm làm
dinh Thái sư. Năm 1795, Bùi bị "đảo chính" bắt giết, chùa Thiền Lâm rơi vào
hoang phế tạm dùng làm kho than.
Thời Gia Long, Thừa Thiên Cao Hoàng hậu quyên tiền trùng
tu. Đến cuối thế kỷ XIX (khoảng năm 1897-1898), kỷ sư Kiều lộ Sali thực hiện
chủ trương của Thực dân Pháp mở Nam Giao Tân Lộ (nay là đường Điện Biên Phủ)
[7], con đường mới xuyên qua khu vực xây
dựng chùa, chùa bị dời qua phía Tây [8] (số
78B Điện Biên Phủ hiện nay. (Xem A.012A và A.012B),
một số lăng mộ, bia tháp các vị tổ cũng bị dời. Thuở khai sáng Thiền Lâm
được các chúa chăm sóc, gìn giữ, nhưng gần hai trăm năm qua Thiền Lâm xuống
cấp đến nỗi không mấy ai ở Huế biết đến. Cho mãi đến năm 1987, công sức của
Tỳ kheo Thích Chơn Trí và đệ tử của ông gây dựng mới có cơ ngơi ngày hôm
nay.
A.012A&B: Bức hoàng và chánh điện chùa
Thiền Lâm năm 1988
2. Những bí ẩn trong sử sách
Như trên đã đề cập, chùa Thiền Lâm thuở khai sơn tọa lạc
trên đất xã Dương Xuân. Vùng đất dựng chùa Thiền Lâm và chùa Từ Đàm ở phía
sau, theo tấm bia Sa Thạch dựng năm 1746 trước chùa Thiền Tôn ghi “công
hạnh tu chứng và đạo của Tổ Liễu Quán” cho biết đó là vùng núi “Long
Sơn”[9]. Theo địa bạ làng Phú Xuân, đặc biệt
là địa bạ và bản đồ giải thửa ấp Bình An (nơi Thiền Lâm tọa lạc ngày nay)
không nói rõ tên, nhưng gọi chung vùng đó là lâm lộc (chân núi). Đầu
thế kỷ thứ XIX, vua Gia Long xây dựng Kinh thành, dân làng Phú Xuân nhường
đất trong làng cho vua, đổi lại, vua cho phép dân Phú Xuân được đi lập làng
các nơi, làng mới ở bất cứ nơi đâu vẫn trực thuộc xã Phú Xuân huyện Hương
Trà như cũ. Một số dân Phú Xuân đã lên lập nghiệp ở phía nam sông Hương
thuộc đất xã Dương Xuân. Số dân này lập ra ba ấp Trường Giang, Trường
Cửu (hay gọi là Cởi) và Bình An. Phần đất còn
lại của Dương Xuân chia làm hai xã Dương Xuân Thượng và Dương Xuân Hạ. Thời
Tự Đức, viết Đại Nam Nhất Thống Chí, các sử thần triều Nguyễn ghi địa
chỉ chùa Thiền Lâm và các di tích chung quanh theo địa chỉ mới một cách
thống nhất là “ấp hoặc gò Bình An” thuộc xã Phú Xuân [10].
Ta cũng biết huyện Hương Thủy ra đời từ năm Minh Mạng 16 (1835) và từ đó hai
xã Dương Xuân Thượng, Dương Xuân Hạ và xã Phú Xuân (với 3 ấp Bình An, Trường
Cởi, Trường Giang) đều trực thuộc về Hương Thủy.
Căn căn cứ trên bản đồ giải thữa ấp Bình An lập năm Thành
Thái thứ 19 (1907) - trước khi Đại Nam Nhất Thống Chí thời Duy Tân ấn hành 6
năm (1907-1913)- trong Bản đồ giải thữa ấp Bình An
(Xem A.013), cho thấy khuôn viên đất chùa Thiền Lâm bị Nam Giao Tân
Lộ cắt làm ngang, phía đông giáp với Đình ấp Bình An, phía tây gần giáp với
đất nhà họ Nguyễn Hữu (nhà ông Oánh sau nầy) và một cụm ba chùa Tịnh Độ, Phổ
Phúc (chùa Vạn Phước sau nầy) và chùa Tuệ Lâm.
A. 013.- Khuôn
viên chùa Thiền Lâm sát bên Đình ấp Bình An bị Nam Giao Tân Lộ cắt ngang
Theo bản đồ giải thữa ấp Bình An lập năm Thành Thái XIX-1907, trích trong
Địa bộ ấp Bình An do Võ Văn Sơn 9người địa phương) cung cấp.
Tài liệu lịch sử, tư liệu bản đồ và thực địa rõ ràng đến
như thế nhưng chúng tôi phải mất nhiều năm mới tìm được đích xác nơi toạ lạc
chùa Thiền Lâm. Bởi vì chúng tôi đã bị Sách Đại Nam Nhất Thống Chí in thời
Duy Tân “ghi nhầm địa chỉ” thuộc xã An Cựu.
Để có
thể thấy sự “nhầm” khó hiểu đó xin xem bản kê địa chỉ các chùa chung quanh
chùa Thiền Lâm sau:
Ấp Bình An là một trong ba ấp nối liền nhau Trường Giang,
Bình An, Trường Cửu (Cởi) mới thành lập từ sau ngay vua Gia Long xây dựng
Kinh Thành Huế (1804) trên đất của xã Dương Xuân (thuộc huyện Hương Trà) và
3 ấp không thuộc xã Dương Xuân mà trực thuộc xã Phú Xuân có Đình làng tại
làng Phú Xuân cũ (nay thuộc Phường Tây lộc ở phía Tây bắc Kinh thành Huế).
Thời Minh Mạng (1835) thành lập huyện Hương Thủy, 3 ấp của xã Phú Xuân nầy
thuộc huyện Hương Thủy.
Sách Đại Nam Nhất Thống Chí soạn thời Tự Đức viết 5 ngôi chùa Kim Tiên,
Tuệ Lâm, Từ Đàm, Viên Giác Thiền Lâm đều ở ấp Bình An;
Sách Đại Nam Nhất Thống Chí soạn thời Tự Đức được biên soạn lại và chính
thức xuất bản đời Duy Tân, 4 chùa ở chung quanh chùa Thiền Lâm là Kim Tiên,
Tuệ Lâm, Từ Đàm, Viên Giác vẫn giữ nguyên địa chỉ cũ là ấp Bình An, riêng
chùa Thiền Lâm cho qua xã An Cựu (Xem A.014B).
A.014A.- Sách Đại Nam Nhất Thống Chí, Thừa Thiên Phủ
t.Thượng, biên soạn đời Duy Tân, viết chùa Thiền Lâm ở xã An Cựu
(tr.44a)
A.014B.-Sách
Đại Nam Nhất Thống Chí (tr.66a và 66b) biên soạn đời Tự Đức, viết về chùa
Thiền Lâm ở Ấp Bình An.
Vì sao có sự thay đổi như đánh tráo như vậy ? Thực hiện
việc thay đổi một cách phi thực tế như thế để làm gì ? Phải chăng chùa
Thiền Lâm quan hệ đến một di tích nào đó mà triều Nguyễn muốn che giấu tại
ấp Bình An ?
3. Bia
lăng mộ tháp các vị tổ chùa Thiền lâm
vì sao bị đục phá ?
Khảo sát thực địa chùa Thiền Lâm hiện nay, chúng tôi phát
hiện có một số bia tháp các vị tổ chùa Thiền Lâm đã bị vi phạm như sau:
- Bia tháp hòa thượng Khắc Huyền - vị tổ khai sơn chùa Thiền Lâm dựng
năm Chính Hòa thứ 27 (1702) (phía đông vườn nhà 79 Điện Biên Phủ, Huế), phần
lạc khoản chung quanh giữ như cũ, phần chính ở giữa bị khắc lại (không rõ
vào thời nào) (Xem A.015).
A.015.- Mộ tháp Hoà thượng Khắc Huyền-khai sơn chùa Thiền
Lâm. Bia khắc: “Sắc tứ Động thượng chính tông khai sơn Thiền Lâm viện Khắc
Huyền Lão Tổ Hòa Thượng chi tháp”. Dòng lạc khoản bên tay trái ghi “Chính
Hòa nhị thập thất niên, tứ nguyệt cát nhật” (1702). Bình luận: Theo Hà Xuân
Liêm bia nầy có thể chỉ được khắc lại năm khi làm đường Nam Giao tân lộ
(khoảng 1878-1898).
-
Bia lăng
mộ vị hòa thượng nào đó dựng trên cồn Bông sứ (phía tây chùa Thiền Lâm, phía
nam chùa Vạn Phước hiện nay, đế bia là một con rùa đá trắng, cùng một thứ đá
với tai bia, mặt bia là đá sa thạch) bị mài nhẵn không còn bất cứ một chữ
nào. (Hiện nay để trên sân sau chùa Thiền Lâm. (Xem
A.016).
A.016.- Tấm bia đá granít đã bị “mài” nhẵn mất hết chữ đặt
trên lưng rùa tại Cồn Bông Sứ (trước năm 1988). Sau đó được Nhà Bảo tàng
Thành phố Huế chở về Nhà Bảo tàng trước khi giao lại cho chùa dựng ở sân
sau chùa Thiền Lâm như còn thấy ngày nay. (9-2006)
Đặc biệt, phía trước sân chùa Thiền Lâm có một tấm bia sa thạch nằm úp mặt
xuống đất hàng trăm năm qua. Vào khoảng năm 1990 nhà chùa cho dựng dậy mới
thấy mặt bia bị đục nát. Những chữ còn có thể đọc được là “Lâm Tế
chánh tông [...] bổn sư ...Hoằng lão hòa thượng chi tháp" (Bia cao
8 tấc, rộng 6 tấc). Phải chăng đó là bia tháp của HT Quả Hoằng - vị tổ thứ
hai của chùa Thiền Lâm...? (Đến nay, bia đã bị thất lạc, nhà chùa nghi đang
bị vùi lấp sau cái am sau chùa).
Chùa Thiền Lâm và các vị tổ phạm tội gì mà bị trừng phạt như thế ?
Nghiên cứu sách Đại Nam Thực Lục CB, chúng tôi thấy triều Minh Mạng
đã lệnh cho bộ Công triệt bỏ bia chùa Trấn Vũ (Hà Nội) do chúa Trịnh dựng
lên, phải: “mài đục chữ đi, cái biển đề thơ cũng đốt". Và, những ở
Hà Nội, mà ở khắp miền Bắc từ Hà Tĩnh trở ra): “phàm các đền, từ nếu có
bia, biển của họ Trịnh làm ra" cũng làm như thế [11].
Đối với những di tích có liên quan đến chúa Trịnh, nhà Nguyễn cho “mài đục"
hết các bia biển. Những bia biển ở chùa Thiền Lâm Huế thuộc các chúa Nguyễn
không liên quan gì đến chúa Trịnh, vì lý do gì cũng bị “mài đục" như thế ?
A.017B.- Hỏi chuyện tt Thích Chơn Trí về
những gạch , đá phát hiện dưới lòng đất chùa Thiền Lâm từ sau năm 1987.
Chùa Thiền Lâm có được cơ ngơi như ngày hôm nay là nhờ
công sức của thầy trò Tỳ kheo Thích Chơn Trí. Tỳ kheo là người có công phát
hiện những bí ẩn dưới lòng đất sân vườn chùa Thiền Lâm. Vì thế chúng tôi đã
thực hiện một cuộc phỏng vấn về nhiều vấn đề có liên quan đên lịch sử chùa
Thiền Lâm. Xin trích một đoạn:
NĐX.- NĐX.- Kính nhờ
thầy nói rõ cho hoàn cảnh của thầy và các đệ tử lúc đó (Lúc Tỳ kheo
Thích Chơn Trí và đệ tử từ Tổ đình Tường Vân ra tiếp nhận chùa Thiền Lâm năm
1987 !
Tỳ kheo Thích Chơn Trí.-
Khi thầy trò tôi ra đây thì chùa chỉ có một chánh điện và một điện thờ mẫu
mục nát. Không có nơi ăn ở, không đủ lương thực để ăn mà tu, thậm chí rau
cũng không có. Thầy trò phải xới đất vườn chùa trồng rau mà ăn. Không ngờ
đào ở đâu cũng trúng các hố gạch vồ, đá cổ. Nhân đó thầy trò tận dụng lấy
gạch đá dưới lòng đất lên rửa sạch. Gạch lành thì xây tường, gạch bể thì dập
ra đúc táp-lô, lấy đá xây hồ nước hay làm đôn để kê các chậu hoa.
NĐX.- Lúc đó các thầy có
đặt câu hỏi là những gạch đá đủ loại đó của một kiến trúc cổ nào không ? Và
vì sao những gạch đá đó tốt như vậy mà người xưa không dùng lại chôn sâu
xuống đất ?
Tỳ kheo Thích Chơn Trí.-
Trước hiện tượng đó tôi cũng hơi khó hiểu, nhưng rồi cũng không tìm hiểu làm
gì. Chùa nghèo, đào được đá và gạch dưới đất lên thì mừng có vật liệu xây
dựng cho có chỗ ăn, chỗ ở để mà tu thôi. Đâu có tìm hiểu làm gì.
NĐX.- Kính bạch thầy,
thầy có nhận xét gì về những gạch đá khai thác dưới lòng đất chùa Thiền Lâm
?
Tỳ kheo Thích Chơn Trí.-
Những viên đá táng cột lớn, một số gạch vồ có khuôn dấu, chất gạch, chất đá
rất tốt. [...] Gạch, đá đó phải là của những kiến trúc lịch sử quan trọng có
liên quan đến vua chúa. Còn dân thường ta ngày xưa làm gì có được những thứ
vật liệu tốt rất quý hiếm đó !”
Tôi may mắn được chứng kiến hầu hết các hiện
vật lấy từ lòng đất sân vườn chùa Thiền Lâm từ năm 1987 đến nhiều năm sau
đó. Hằng ngàn viên gạch vồ, hàng mấy chục viên đá táng, hàng chục viên đá
khối . Hầu như toàn bộ gạch vồ đã được tận dụng lại để xây chỗ ăn, chỗ ở cho
nhà chùa, số gạch vỡ được đập nhỏ đúc táp-lô xây nhà, phần lớn đá táng và đá
khối lớn quá không tái sử dụng được nên sau gần 20 năm vẫn nằm trong sân
vườn chùa hoặc dùng làm đôn kê các chậu hoa. (Xem A.018, A.019, A.021. và
A.027)
A.018.-Hố đào lấy gạch vồ và đá táng cột trong vườn chùa Thiền Lâm.
Ành của nhà báo Thanh Tùng 12/1988
A.019.-Gạch đá vỡ không dùng được Ành của nhà
báo Thanh Tùng 12/1988
A.021.- Đá táng cột, đá khối và nhiều loại đá khác thu được
dưới lòng đất trong sân vườn chùa Thiền Lâm.
Ành
của nhà báo Thanh Tùng 12/1988
A.024.- Những viên đá táng cổ phát hiện dưới lòng đất chùa
Thiền Lâm năm ấy (1987) nay được dùng làm đôn kê các chậu hoa đặt trước sân
điện thờ chùa Thiền Lâm (9-2006).
Qua những hiện vật phát hiện ở chùa Thiền Lâm chứng tỏ
lúc mở đường Nam Giao Tân Lộ (1897-1898), chùa Thiền Lâm cũ đã được dời xây
dựng lại về phía tây và dựng trên một khu đất đã từng vùi lấp một kiến trúc
nào đó đã bị triệt phá. Và, đúng như nhận định của Tỳ kheo trụ trì chùa
Thiền Lâm Thích Chơn Trí: “Gạch, đá đó phải là của những kiến trúc lịch
sử quan trọng có liên quan đến vua chúa !”
Thế kiến trúc quan trọng ấy là kiến trúc gì ? của các
triều đại trước nào ?Vì sao không sử dụng lại những vật liệu tốt ấy ? Và, vì
sao lại chôn sâu xuống đất rồi dựng chùa lên trên ?
Chú thích
[1] Trần Đại Vinh-Nguyễn Hữu
Thông-Lê Văn Sách , Danh lam xứ Huế, Nxb Hội Nhà văn, HN 1993, tr. 220.
[2] Thích Đại Sán, “Hải ngoại kỳ
sự”, UB phiên dịch Sử liệu Việt Nam, Viện Đại học Huế, 1963, tr.42;
[3] Như [2]
[4] Như, tr.41
[11] Đại Nam Thực Lục Chính Biên, t.XXII, KHXH, H. 1969,
tr.159
©
http://vietsciences.free.fr
và http://vietsciences.org
Nguyễn Đắc Xuân
|